THU
(Nguyễn Bao)
Vàng đâu nhuộm khắp cây đồi
Xanh đâu thu trải tím trời thẳm xanh
Gió len rất nhẹ trong cành
Như em, thu chiếm lòng anh khi nào…
VÔ ĐỀ
(Trần Đăng Thao)
Lắc thắc lúa đương vào cữ mẩy
Trời vừa se lạnh, chớm đông về
Em đi, tóc ủ đầm hương lúa
Thơm cả đôi bờ ngực áo quê.
EM
(Đỗ Quang Huỳnh)
Em hay hoa núi mùa sương khói
Tóc mềm như suối vắt ngang nương
Mắt em, nghiêng cả chiều vơi nắng
Má lúm đồng tiền đong nhớ thương…