Năm 86 em vào nghề cô nuôi dạy trẻ
Cho đến bây giờ đã được ba chục lẻ ba năm
33 năm biết bao thăng trầm vất vả
Lam lũ tháng ngày chẳng đủ bát cơm ăn
Sao ngày ấy khó khăn nhiều đến thế
Các cháu đến trường lớp học nứa tranh tre
Cô lấy ván gỗ bắc lên làm bàn học
Cây cọ xẻ đôi làm ghế để cháu ngồi
Đường làng trơn cha mẹ chẳng đón đưa
Cháu tự đi tự về không người đón
Khó khăn ấy kể sao cho hết
Cho đến bây giờ ngành Giáo dục đã đi lên
Ngành học mầm non Đảng luôn quan tâm đến
Các cấp các ngành chung sức dựng xây
Trường mới khang trang đồ dùng đầy đủ
Trẻ tới trường vừa học vừa chơi
52 tuổi nhưng thấy mình còn trẻ
Khi hàng ngày được vui vẻ với đàn con
Nhắc tên em bình thường giản dị
Chăm chỉ sớm chiều như chiến sĩ vô danh
Hàng ngày chăm sóc vạn chồi xanh
Mai khôn lớn đi dựng xây đất nước.
Trường Dương Phi Nga