Trở về dưới mái trường xưa
43 năm mới như vừa hôm qua
Niềm vui, vui đến vỡ òa
Hương Cần – mảnh đất chân ta đã dừng
Những năm rừng núi mờ sương
Cheo leo dốc Kẹm con đường đá răm
Nhớ thời bao cấp khó khăn
Chậm lương, thiếu gạo…khôn ngăn yêu nghề.
Lời thơ, tiếng hát say mê
Ât đi bao nỗi bộn bề lo toan
Cùng nhau chung sức kết đoàn
Mối tình đồng nghiệp ngày càng nặng sâu
Tuổi xuân, xanh những mái đầu
Trồng Người - lời Bác khắc sâu muôn đời
Dạy em biết học, biết chơi
Xinh xinh con chữ, sáng ngời niềm tin…
Tình yêu gieo hạt nảy mầm
Bừng lên giữa cảnh núi rừng mến yêu
Tình đồng chí, nghĩa đồng bào
Con Hồng, cháu Lạc chung câu kết đoàn
Cho dù mây gió hợp tan
Tình thầy, tình bạn mãi còn dài lâu.
Giờ đây tóc đã điểm màu
Trường ơi ta vẫn nhớ câu ân tình
Ta bên bạn, bạn bên mình
Rượu ngon chạm cốc, tâm tình vui sao
Ta về nhớ tiếng suối reo
Người ơi người ở…xiết bao nghĩa tình
Lại mơ gặp nụ cười xinh
Bên trường, bên bạn chúng mình cùng vui.
Hương Cần - nhớ lắm Người ơi!
Thu Lý, Tân Dân