Trập trùng đồi núi
Chè, sơn, trẩu hương ủ hương chiều mưa bụi
Tân Sơn mừng vui đón khách về
Tân Sơn
Cây rừng qua mùa khô khát
Đêm ghé vách nhà sàn nghe câu hát
Ngắm cô con gái sắp theo chồng
Thoăn thoắt cài hoa thổ cẩm
để sáng mai chăn, gối, màn thêm đẹp
súng sính cùng nụ cười rạng rỡ cô dâu
Đến Tân Sơn chẳng muốn về đâu
“Đẻ đất. đẻ nước”, người già kể không bao giờ hết
Đất chắt chiu những thảo thơm tinh khiết
trong vị trà bát tiên
Vị trà đắng, ngọt ủ hương từ tấm lưng thon
ngát thơm từ mười ngón tay em hái
Mưa rơi
Mưa tạnh
Sợi chỉ bông dệt bảy sắc cầu vồng
Tân Sơn tình nghĩa ấm nồng
Mời khách có sắn, khoai, trà núi Thiếp
Cơm lam, rau xôi thơm lừng khói bếp
Chẳng nghèo đâu, tình nghĩa đậm đà
Tân Sơn (núi trẻ), núi không già
Đất không tuổi, người không kể tuổi
Ngâm đôi chân trần, ngắm mình bên suối
Thoả thích đùa nô với cọn nước đầu nguồn
Mải mê rình bắt chú chuồn chuồn
Mắt bỗng chạm mắt tiên đang tắm
Cô gái Mường bên dòng suối vắng
Không giấu nổi mình giữa dòng nước trong veo.
Trần Thị Hồng Sâm