Nhận tin vui, con vào đại học
Cả nhà mừng, mà lòng mẹ ngổn ngang
Mười tám năm, gieo trồng khó nhọc
Cây nhà mình, cho quả bói đầu tiên
Lần đầu tiên, ra khỏi ao nhà
Gặp biển lớn, con vẫy vùng thỏa thích
Nhưng con ơi, hãy gắng bơi về đích
Chớ buông tay, mà sóng cuốn xa bờ
Con hãy bay cao, cho thỏa ước mơ
Đừng quẩn quanh, gà con chui cánh mẹ
Hãy thắp cho mình, niềm tin tuổi trẻ
Chớ yếu hèn, nản chí, buông xuôi
Quả nhà mình, còn non lắm con ơi
Gắng gìn giữ, kẻo quả xanh rụng mất
Bố mẹ bây giờ, chỉ ước mong lớn nhất
Được một ngày, nếm quả ngọt con dâng.